Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn không chỉ là một nhạc sĩ tài năng, mà còn là công tử đẹp trai của một gia đình tư sản nổi tiếng ở Hải Phòng. Và do đó, con đường tình duyên của ông cũng có rất nhiều giai thoại được lưu lại.
Bài hát Tà Áo Xanh (hay còn được gọi là Dang Dở) cũng là một trong những giai thoại tình duyên không có hồi kết của ông. Bài hát được ông sáng tác vào năm 1954, khi nó được ra mắt và được nhiều người biết đến. Mọi người đều tò mò cô gái mang “tà áo xanh” trong câu chuyện là ai, nhưng ông chưa từng từng tiết lộ danh tánh của cô. Nhưng hầu như mọi đồn đoán lúc đó đều dồn về người đẹp Thanh Hằng (cô là một ca sĩ mới nổi thời đó, và sau này còn được biết đến với cái tên Lệ Hằng). Bởi vì lúc cô đi hát ở rạp hát nhà Đoàn Chuẩn thường hay mặc những chiếc áo xanh. Và còn có thông tin rằng hai người đã cùng dạo chơi với nhau ở bãi biển Đồ Sơn. Nhưng mọi thông tin đều được cả hai người hoàn toàn phủ nhận.
Ca sĩ Thanh Hằng
Nhưng gần đây, nữ ca sĩ đã đồng ý gặp mặt MC Minh Đức và xác nhận mối quan hệ với nam nhạc sĩ. Tại đây, bà cho nói rằng: “Tôi cũng biết ông ấy sáng tác ca khúc "Tà áo xanh" dành cho tôi vì tôi rất hay mặc áo xanh. Tôi nhớ lắm, tôi từng đến nhà ông ấy, ra ngoài ban công đứng và hỏi ông: “Ơ, sao mùa xuân mà lá vẫn rơi, thế là thế nào nhỉ?”, đúng là tôi nói câu đó. Bài hát ông viết về tôi, tôi rất cảm ơn nhưng mà bảo tôi hát thì tôi không hát. Người ta đã viết về mình, rồi mình lại ca ngợi mình thì không được, tôi không thích, tôi để cho người khác hát”. Đặc biệt, khi nói về chuyện tình cảm với Đoàn Chuẩn, bà cho biết rằng bà biết tình cảm mà ông ấy dành cho bà, và cả bà cũng cảm mến ông. Nhưng tình cảm đó không thể phát triển thành tình yêu được, vì ông đã có gia đình rồi. Đồng thời, bà cũng lần đầu tiết lộ về cuộc gặp gỡ bất ngờ với vợ của Đoàn Chuẩn: “Bà ấy có tới gặp tôi và hai người nói chuyện với nhau. Bà ấy bảo giữa em và chị có một người phải hy sinh. Tôi bảo thế thì tôi là người hi sinh. Ông ấy là người có vợ rồi thì tôi không thể yêu”, bà nói.
Gió bay từ muôn phía
tới đây ngập hồn anh,
rồi tình lên chơi vơi
Thuyền anh một lá ra khơi
về em phong kín mây trời
đêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai
Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành
Anh còn nhớ em nói rằng
Sao mùa xuân lá vẫn rơi?
Sao mùa xuân lá vẫn bay?
Em ơi, có hoa nào không tàn
có trời nào không mây
có tình nào không phai?
Em còn nhớ anh nói rằng
khi nào em đến với anh
xin đừng quên chiếc áo xanh
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có màu nào không phai
như màu xanh ái ân
Rồi chiều nao xác pháo
bên thềm tản mác bay
em đi trong xác pháo
anh đi không ngước mắt
thôi đành em
Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn
hoa mai rơi từng cánh trên đường
lạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi
hoa tàn nhạc bay theo không gian
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Tà Áo Xanh" Trình bày: Hà Thanh
Bấm vào để nghe "Tà Áo Xanh" Trình bày: Hà Thanh
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Tà Áo Xanh" Trình bày: Danh ca Sĩ Phú
Bấm vào để nghe "Tà Áo Xanh" Trình bày: Danh ca Sĩ Phú
Lời bài hát chan chứa đầy niềm yêu thương và tràn ngập đầy nỗi nhớ. Của một mối tình bắt đầu từ mùa thu, nhen nhóm trong mùa đông nhưng phải kết thúc trong mùa xuân. Một người ra đi, một người ở lại mang thương nhớ. Chàng trai đa tình ấy hồi tưởng trong nỗi nhớ, những lời mà cô gái từng nói rằng “Sao mùa xuân lá vẫn rơi? Sao mùa xuân lá vẫn bay?” và “sao mùa xuân đến không vui? sao mùa xuân đến không tươi?”. Để rồi khi nàng ra đi, chàng mới nhận ra rằng “có hoa nào không tàn, có trời nào không mây, có tình nào không phai?” và “có trăng nào không tà, có diều nào không bay, có tình nào không say?”.
Biết nhau để mà nhớ
nhớ nhau để sầu dâng
tình trần ôi mong manh
người mơ một sớm đến anh
rồi đi đi mãi cho anh sầu
đêm đêm ngồi chờ sáng mơ ai
Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành
Anh còn nhớ em nói rằng
sao mùa xuân đến không vui?
sao mùa xuân đến không tươi?
Em ơi, có trăng nào không tà
có diều nào không bay
có tình nào không say?
Em còn nhớ anh nói rằng
tâm hồn anh dễ chóng quên
tâm tình anh dễ chóng phai
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có tình nào không phai
như tình anh với em
Rồi chiều nào băng giá
tâm hồn tìm đến nhau
Em mơ trong tiếng hát
Anh mơ trong nét bút đa tình sao
Trách sao hoa xưa còn có lúc tàn
Nhưng riêng anh dệt mấy cung đàn
Nhạc đời còn ghi những nét thương yêu
Hoa tàn tình tan theo không gian…
Và khi em đi đã khiến cho tâm hồn anh băng giá, chỉ còn biết tìm nhau trong tiếng hát, cung đàn. Và ghi lại chuyện tình của hai người vào những câu ca tiếng nhạc, để lưu giữ lại những yêu thương, để làm cho tình yêu đó sống mãi theo thời gian. Dù cho hiện tại hoa cũng đã tàn, tình cũng đã “tan theo không gian”.
Vợ và con gái cùng nhạc sĩ Đoàn Chuẩn
Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn đề tên người sáng tác là “Đoàn Chuẩn và Từ Linh”. Hầu như mọi sáng tác của ông đều như thế. Theo lời MC Minh Đức thì câu chuyện về Từ Linh khá dài: “Ông là người bạn rất thân của Đoàn Chuẩn và có gia thế thuộc hạng “Không phải vừa” khi gia đình có một công ty vận tải rất lớn. Do đó gia đình Từ Linh làm dịch vụ vận tải cho gia đình Đoàn Chuẩn. Ngoài đời, hai ông chơi rất thân và cùng nhau sáng tác, nên những tác phẩm có tên chung là công sức của cả hai người vì phải tâm đầu ý hợp thì mới viết ra được”.
Ngoài ra, Nhà văn Nguyễn Trương Quý, người bỏ ra nhiều công sức đi tìm câu chuyện về Đoàn Chuẩn – Từ Linh chia sẻ rằng: “Đoàn Chuẩn – Từ Linh như là một cặp bài trùng. Cho đến gần đây Từ Linh vẫn luôn là 1 ẩn số”. Và ông cũng nói thêm rằng: “Đoàn Chuẩn không phải dễ tính, ông là người rất chọn lọc cho nên việc ông đưa tên bạn mình các sáng tác thì có nghĩa là Từ Linh phải có một vai trò nào đó rất quan trọng”
Lời bài hát "Tà Áo Xanh" Tác giả: Đoàn Chuẩn
Gió bay từ muôn phía
tới đây ngập hồn anh,
rồi tình lên chơi vơi
Thuyền anh một lá ra khơi
về em phong kín mây trời
đêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai
Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành
Anh còn nhớ em nói rằng
Sao mùa xuân lá vẫn rơi?
Sao mùa xuân lá vẫn bay?
Em ơi, có hoa nào không tàn
có trời nào không mây
có tình nào không phai?
Em còn nhớ anh nói rằng
khi nào em đến với anh
xin đừng quên chiếc áo xanh
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có màu nào không phai
như màu xanh ái ân
Rồi chiều nao xác pháo
bên thềm tản mác bay
em đi trong xác pháo
anh đi không ngước mắt
thôi đành em
Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn
hoa mai rơi từng cánh trên đường
lạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi
hoa tàn nhạc bay theo không gian
Biết nhau để mà nhớ
nhớ nhau để sầu dâng
tình trần ôi mong manh
người mơ một sớm đến anh
rồi đi đi mãi cho anh sầu
đêm đêm ngồi chờ sáng mơ ai
Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành
Anh còn nhớ em nói rằng
sao mùa xuân đến không vui?
sao mùa xuân đến không tươi?
Em ơi, có trăng nào không tà
có diều nào không bay
có tình nào không say?
Em còn nhớ anh nói rằng
tâm hồn anh dễ chóng quên
tâm tình anh dễ chóng phai
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có tình nào không phai
như tình anh với em
Rồi chiều nào băng giá
tâm hồn tìm đến nhau
Em mơ trong tiếng hát
Anh mơ trong nét bút đa tình sao
Trách sao hoa xưa còn có lúc tàn
Nhưng riêng anh dệt mấy cung đàn
Nhạc đời còn ghi những nét thương yêu
Hoa tàn tình tan theo không gian...
Lối Cũ biên soạn