Có thể nói mối tình của cặp đôi “Lê Uyên và Phương” là một mối tình được nhiều người ngưỡng mộ. Họ đồng hành cùng nhau không chỉ trên đường đời, mà trong cả sự nghiệp của nhau. Không thể sai khi nói rằng họ luôn luôn có nhau.
Để được như thế có lẽ họ đã cùng nhau vượt qua không biết bao nhiêu khó khăn trước đó. Và với họ quãng thời gian họ trải qua đó là vô cùng, vô cùng xứng đáng. Bởi vì thế, mà đa phần các sáng tác của Lê Uyên Phương đều được dành tặng cho vợ mình. Và theo tôi nghĩ, dù có dành tặng hay không thì khi sáng tác, cảm hứng của ông đều đa phần là lấy cảm hứng từ cuộc sống mà hai người họ đã cùng nhau trải qua.
Nhạc sĩ Lê Uyên Phương và vợ Lâm Phúc Anh
Bài ca sau đây mà tôi nhắc đến chính là một ca khúc như vậy: “bài Ca Hạnh Ngộ”. Có lẽ ông chắp bút ca khúc này sau bao ngày hạnh phúc quá tràn ngập. Vì quá hạnh phúc nên muốn cảm ơn mọi thứ đã dẫn dắt ông đến ngày hôm nay. Và lan tỏa những nỗi niềm đó đến tất cả mọi người:
“Chờ trăng lên, nghe sao thì thầm
Thời gian qua, đâu ngờ cuộc đời bao la
Rồi như mây thoáng qua
Rồi như trăng xế tà
Em ơi nhớ ngày xa vời dâng hoa”
Thời gian cứ thế nhẹ nhàng lướt qua trong cuộc đời như “mây thoáng qua” như “trăng xế tà”. Trong không gian yên bình như thế, đôi tình nhân cùng nhau ngắm trăng, cùng nhau nghe lời thì thầm của ánh sao và cùng nhau nhớ về “ngày xa vời dâng hoa”. Cái ngày mà tình yêu ban sơ của họ đặt những rung động đầu tiên. Những ngày đó có “suối reo” trên sườn đồi, có chim non “reo mừng cuộc đời ghi tên”. Tình yêu của họ chỉ đơn giản như thế, như bông hoa khi lớn lên hay lúc úa tàn cũng sẽ “chờ nắng vàng dâng hương”. Nghe những lời ca này trong lòng tôi cũng cảm nhận được niềm hạnh phúc ấy, và có lẽ không ai là không như tôi:
“Này anh ơi, suối reo sườn đồi
Này chim ơi, reo mừng cuộc đời ghi tên
Rồi như khi lớn lên
Rồi như khi úa tàn
Hoa thơm vẫn chờ nắng vàng dâng hương”
Và với Lê Uyên Phương “tình yêu đời đời” không thể “như hoa vàng rừng xanh”, vì với ông một khi đi đến đỉnh điểm của tình yêu thì sẽ không thể mất hết đi sự say mê ấy. Nhưng tình yêu luôn khó nắm giữ nên mọi người cũng dần mất đi niềm tin vào nó. Thực ra chúng ta không cần phải nắm giữ nó, chỉ cần sự chân thành được hồi đáp. Và sự cố gắng, kiên trì của hai con người đồng hành với nó. Chỉ cần “đừng buông tay” thì một khi đã “trao áo hồng”, khi đã “trao tiếng cười” thì sẽ luôn “ghi kỷ niệm ban đầu yêu thương"
“Tình yêu đời đời
Làm sao như hoa vàng rừng xanh
Một khi đăng hoa tình yêu
Thiết tha cuộc đời đã mất hết mê say
Rồi mai đây đi trên đường đời
Đừng buông tay âm thầm tìm về cô đơn
Một khi trao áo hồng
Là khi trao tiếng cười
Luôn ghi kỷ niệm ban đầu yêu thương”
Những cảm xúc ấy của bài hát càng được thăng hoa, khi nó được thể hiện bằng tất cả sự hạnh phúc của chính những người đã trải qua. Nó lan tỏa đến tận con tim của những con người đã, đang và mong muốn đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Họ sẽ có thêm sức mạnh để bước tiếp con đường đang khó khăn ấy, để tìm kiếm thứ hằng đêm mong ước và để không hối tiếc mỗi khi họ nhìn lại.
Cũng có rất nhiều ca sĩ đã thể hiện rất thành công ca khúc ấy. Nhưng với tôi, hạnh phúc trọn vẹn chính là được nghe từ “Lê Uyên và Phương”.
Lời bài hát "Bài Ca Hạnh Ngộ" Tác giả: Lê Uyên Phương
Chờ trăng lên, nghe sao thì thầm
Thời gian qua, đâu ngờ cuộc đời bao la
Rồi như mây thoáng qua
Rồi như trăng xế tà
Em ơi nhớ ngày xa vời dâng hoa
Nầy anh ơi, suối reo sườn đồi
Nầy chim ơi, reo mừng cuộc đời ghi tên
Rồi như khi lớn lên
Rồi như khi úa tàn
Hoa thơm vẫn chờ nắng vàng dâng hương
Tình yêu đời đời
Làm sao như hoa vàng rừng xanh
Một khi đăng hoa tình yêu
Thiết tha cuộc đời đã mất hết mê say
Rồi mai đây đi trên đường đời
Đừng buông tay âm thầm tìm về cô đơn
Một khi trao áo hồng
Là khi trao tiếng cười
Luôn ghi kỷ niệm ban đầu yêu thương
Lối Cũ biên soạn